Kết quả tìm kiếm cho "Bao giờ cho đến ngày xưa"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 1894
Tối 17/8, tại Khu di tích lịch sử và danh thắng Yên Tử (phường Yên Tử, tỉnh Quảng Ninh), Thủ tướng Phạm Minh Chính dự và phát biểu tại chương trình công bố giá trị nổi bật toàn cầu Quần thể di tích và danh thắng Yên Tử - Vĩnh Nghiêm - Côn Sơn, Kiếp Bạc được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa thế giới.
Việc tăng trưởng "nóng" diện tích trồng sầu riêng không đi kèm với quy hoạch phù hợp và đầu ra ổn định đã khiến cung vượt cầu.
Trong tiến trình đô thị hóa của đời sống hiện đại, việc lưu giữ văn hóa đình làng có ý nghĩa quan trọng. Đó không chỉ là hoạt động gắn kết cộng đồng mà còn minh chứng cho sự giao thoa giữa văn hóa truyền thống và hiện đại.
Trở lại những phum, sóc trong tỉnh, chúng tôi ngỡ ngàng khi những con đường xưa từng “nắng bụi, mưa bùn” nay được bê tông hóa bằng phẳng, nhà tường mọc lên ngày càng nhiều. Giữa cuộc sống hiện đại, tiếng tụng kinh vẫn vang vọng từ những ngôi chùa cũ, quen như nhịp thở. Giờ đây, đời sống đồng bào Khmer đang từng bước vươn lên bằng ý chí, tri thức và lao động, nhưng vẫn “giữ chặt” cội rễ văn hóa của mình.
Trên vùng đất An Giang luôn có những câu chuyện đẹp về nông dân dám “thử” đổi thay “vận mệnh” mảnh đất nơi mình sinh ra. Không ồn ào quảng bá, họ lặng lẽ gây dựng nên những điểm du lịch đậm chất chân quê từ chính đôi bàn tay, giọt mồ hôi và khát vọng vươn lên bền bỉ.
Phát huy phẩm chất bộ đội Cụ Hồ, các cựu chiến binh xã Vân Khánh đang góp sức xây dựng nông thôn mới bằng những việc làm giản dị mà ý nghĩa. Họ trồng hoa, dựng hàng rào cây xanh, vận động lắp đèn chiếu sáng để xây dựng tuyến đường quê khang trang, sạch, đẹp, an toàn...
Dưới chân ngọn núi Phnom Pi, ấp Phnom Pi, xã Tri Tôn từng có làng nghề làm gốm trên 100 năm tuổi của đồng bào Khmer. Theo thời gian, làng nghề này cũng dần mai một nhưng vẫn có những người gắn bó với nghề truyền thống, như lưu giữ tình đất, tình người.
Hơn 30 năm trước, xóm lò đất Đầu Doi, xã Hòn Đất từng tấp nập ghe thương lái. Giờ nơi đây không còn sầm uất như xưa, nhưng trong cái lặng lẽ ấy, người thợ Lâm Bảo Sơn vẫn miệt mài giữ lửa cho lò đất, như cách anh gìn giữ một phần hồn cốt cha ông.
Mỗi năm, khi mùa màng vừa gặt xong, trăng tháng 10 âm lịch soi vằng vặc xuống dòng Cái Lớn cũng là lúc đồng bào Khmer ở An Giang bước vào mùa lễ hội truyền thống. Từ lễ hội Ok Om Bok đến đua bò Bảy Núi, tất cả đều góp phần dệt nên bức tranh văn hóa đậm đà bản sắc, thấm đẫm tinh thần đoàn kết cộng đồng.
Trải qua bao đổi thay, đồng bào Khmer không chỉ giữ gìn bản sắc truyền thống mà còn chủ động hội nhập, đóng góp vào sự phát triển địa phương. Trong loạt bài 5 kỳ này, chúng tôi tìm về phum, sóc, chùa chiền, gặp gỡ các vị sư và đồng bào Khmer để lắng nghe những câu chuyện dung dị mà bền bỉ về một nền văn hóa đang tiếp tục được bảo tồn và lan tỏa giữa dòng chảy hiện đại.
Có những buổi chiều về ngang xã Giồng Riềng (tỉnh An Giang), gió thổi ngang cánh đồng, hương riềng bay thoảng qua, gợi nhớ bao điều tưởng đã ngủ yên. Thứ mùi ngai ngái, nồng nàn ấy, với người xa quê, chỉ cần thoáng chạm là lập tức đưa về những năm tháng xưa, thời mà ở bờ mương, góc vườn, đâu đâu cũng thấy vài bụi riềng cao đến nửa người, lá xanh đậm, thân chắc nịch.
Về đầu nguồn biên giới, men theo mấy nhánh kênh quê, tôi được gặp lại sắc vàng của bông điên điển. Loài hoa dân dã ấy tuy mỗi năm chỉ xuất hiện một lần, nhưng đã trở thành một phần trong ký ức của những ai lớn lên từ vùng lũ.